Michelangelo’s David
“Khi Michelangelo hoàn thành David, không thể phủ nhận rằng David đã vượt qua tất cả các tượng điêu khắc khác, từ cổ đại đến hiện đại, từ Hy Lạp đến La Mã; không có tác phẩm nghệ thuật nào sánh được ở bất kỳ khía cạnh nào, với sự cân đối, vẻ đẹp và sự hoàn hảo mà Michelagnolo đã mang đến”.
Không ai có thể mô tả một cách xuất sắc hơn Giorgio Vasari khi giới thiệu về một trong những kiệt tác vĩ đại nhất mà nhân loại từng tạo ra.
David của Michelangelo, bức tượng điêu khắc đẹp nhất của mọi thời đại, nổi tiếng nhất tại Florence và cũng có thể là trên toàn thế giới, hiện đang nằm trong Phòng trưng bày Accademia (Galleria dell’Accademia).
Kiệt tác điêu khắc thời Phục hưng được Michelangelo tạo ra từ năm 1501 đến năm 1504. Đây là một bức tượng bằng đá cẩm thạch cao 4,26m (14ft), miêu tả về nhân vật trong Kinh thánh có tên David. Ban đầu, bức tượng được Opera del Duomo ủy thác cho thực hiện để đặt tại Nhà thờ Chính tòa Florence (Cattedrale di Santa Maria del Fiore). Đây là một dự án bị dang dở ở nhiều năm trước đó do Agostino di Duccio ban đầu thực hiện vào năm 1464, sau đó là Antonio Rossellino tiếp tục vào năm 1475. Cả hai nhà điêu khắc trước Michelangelo đều đã từ bỏ khối đá cẩm thạch khổng lồ này vì “có quá nhiều sự khiếm khuyết”. Vì thê, khối đá này bị lãng quên trong suốt 25 năm.
Điều mà khiến cho David trở nên quá nổi tiếng vì khi bắt tay thực hiện công trình này, Michelangelo chỉ ở tuổi 26 (năm 1501). Tuy nhiên, ông cũng là một nhà điêu khắc, nhà làm nghệ thuật có tiếng và được trả thù lao cao nhất vào thời đó. Ông đã hăng say, với một tuổi trẻ đầy tài năng, chấp nhận một thử thách lớn và làm việc không ngừng nghỉ trong hơn 2 năm, gần 3 năm để tạo ra “một linh hồn từ tảng đá cẩm thạch khổng lồ”.

David là ai?
Câu chuyện về David và Goliath được kể trong Sách Samuel 1. Saul và người Israel đối mặt với quân Philistine tại thung lũng Elah. Hai lần mỗi ngày trong suốt 40 ngày, Goliath – nhà vô địch của Philistine, thách thức người Israel chọn một chiến binh để quyết đấu.
Chỉ có David, một cậu bé chăn cừu trẻ tuổi, chấp nhận thử thách. Saul miễn cưỡng đồng ý và trao áo giáp cho David, nhưng cậu từ chối vì quá cồng kềnh, chỉ mang theo một cái ná và năm viên đá nhặt từ suối.
David đối mặt với Goliath – một bên với áo giáp và khiên, một bên chỉ mang đá, ná, lòng tin lớn mạnh vào Thiên Chúa và sự can đảm. David ném viên đá từ ná với toàn bộ sức mạnh, trúng ngay giữa trán Goliath. Goliath ngã xuống, và David hạ gục, chặt đầu gã khổng lồ Goliath.
David do Michelangelo thực hiện có gì khác lạ?
Truyền thống trước đây thường miêu tả David sau chiến thắng, đứng hiên ngang bên thi thể Goliath. Các nghệ sĩ Florence như Verrocchio, Ghiberti và Donatello cũng có phiên bản David đứng bên đầu của Goliath. Nhưng Michelangelo, lần đầu tiên trong lịch sử, chọn khắc họa David trước trận chiến.
David trong tác phẩm này đầy căng thẳng: Michelangelo nắm bắt được khoảnh khắc tập trung cao độ nhất của người anh hùng.
David đứng thư thái nhưng tỉnh táo, theo tư thế cổ điển gọi là contrapposto – một chân chịu toàn bộ trọng lượng, chân kia đặt về phía trước, khiến hông và vai tạo thành các góc đối lập, mang lại đường cong nhẹ nhàng cho toàn bộ thân hình.
Cây ná trên vai David gần như không thể thấy, nhấn mạnh rằng chiến thắng của anh dựa vào sự khéo léo hơn là sức mạnh. Nhà điêu khắc truyền tải sự tự tin và tập trung, hai giá trị của “con người tư duy”, cũng chính là lý tưởng hoàn hảo của thời Phục Hưng.
Tài liệu lưu trữ cho thấy Michelangelo làm việc với bức tượng trong sự bí mật tuyệt đối, giấu kín kiệt tác của mình cho đến tháng 1 năm 1504. Do làm việc ngoài trời, khi trời mưa, ông thường xuyên làm việc trong tình trạng ướt sũng. Có lẽ từ điều này, ông đã nảy ra ý tưởng cho phương pháp làm việc của mình: người ta nói rằng Michelangelo tạo một mô hình bằng sáp của thiết kế, sau đó nhấn chìm nó trong nước. Khi làm việc, ông từ từ hạ thấp mực nước và, sử dụng các loại đục khác nhau, điêu khắc những phần nổi lên. Ông ngủ rất ít, và nếu có ngủ thì cũng mặc nguyên quần áo, thậm chí cả giày, theo như lời nhà viết tiểu sử Ascanio Condivi ghi lại.
Sau hơn hai năm làm việc miệt mài, Michelangelo quyết định trình bày “Người khổng lồ” của mình trước các thành viên của hội đồng và Pier Soderini, gonfaloniere (thủ lĩnh dân sự) của Cộng hòa Florence lúc bấy giờ.
Vào tháng 1 năm 1504, bức tượng cao 14 feet (hơn 4 mét) của ông đã được công bố. Tất cả đều đồng ý rằng nó quá hoàn hảo để đặt trên cao trong nhà thờ, nên quyết định chọn một vị trí khác trong thành phố. Hội đồng thành phố triệu tập một ủy ban khoảng 30 thành viên, bao gồm các nghệ sĩ như Leonardo da Vinci, Sandro Botticelli và Giuliano da Sangallo, để chọn vị trí phù hợp cho David. Sau cuộc tranh luận kéo dài, 9 địa điểm khác nhau đã được đưa ra thảo luận, và cuối cùng bức tượng được đặt tại trung tâm chính trị của Florence, ở Piazza della Signoria.
Phải mất bốn ngày và 40 người mới vận chuyển được bức tượng từ xưởng của Michelangelo phía sau nhà thờ Santa Maria del Fiore đến Piazza della Signoria, chỉ cách đó nửa dặm. Luca Landucci, một người làm nghề thảo dược và là nhà viết nhật ký sống gần đó, đã ghi lại sự kiện đặc biệt này trong biên niên sử của mình:
“Lúc nửa đêm, ngày 14 tháng 5, bức tượng David được đưa ra khỏi xưởng. Họ thậm chí phải phá vòm cửa ra vào vì nó quá lớn. 40 người đẩy chiếc xe gỗ lớn mà David được đặt trên, bảo vệ bởi dây thừng, đưa nó qua thị trấn bằng các thân cây gỗ. Cuối cùng, bức điêu khắc đã đến Quảng trường Signoria vào ngày 8 tháng 6 năm 1504, được đặt bên cạnh lối vào Palazzo Vecchio, thay thế cho bức tượng đồng Judith và Holofernes của Donatello”.
Michelangelo sau đó tiếp tục hoàn thiện các chi tiết tinh xảo. Mùa hè năm đó, dây đeo và phần thân cây hỗ trợ được mạ vàng, và bức tượng được tô điểm thêm vòng hoa chiến thắng bằng vàng. Thật không may, các chi tiết mạ vàng này đã bị mất do bức tượng tiếp xúc lâu dài với các yếu tố thời tiết.
Với vẻ đẹp uy nghi, nhân vật David trong Kinh Thánh đã trở thành biểu tượng của tự do và lý tưởng cộng hòa, thể hiện sự sẵn sàng bảo vệ chính mình của Florence. Bức tượng đứng trước Palazzo della Signoria cho đến năm 1873 (tức là hơn 360 năm), sau khi được chuyển vào Galleria dell’Accademia để bảo vệ khỏi các tác động gây hại và thời tiết.
Facts: Hiện tại, ở Florence có 3 bức tượng David.
Bản gốc: Galleria dell'Accademia
📍 Địa chỉ: Via Ricasoli, 58/60, 50129 Firenze FI, Ý
Mua vé tham quan tại: WEBSITE CHÍNH THỨC
Ngoài ra, có thể mua trên các công ty du lịch lớn, uy tín và việc mua vé dễ dàng hơn, đặc biệt trong mùa cao điểm (từ tháng 4 - tháng 9):
Bản sao tại Piazza della Signoria
📍 Địa chỉ: Piazza della Signoria, 50122 Firenze FI, Ý
Bản sao tại Piazzale Michelangelo
📍 Địa chỉ: Piazzale Michelangelo, 50125 Firenze FI, Ý

Ngày nay, du khách có thể chiêm ngưỡng bức tượng David dưới mái vòm được thiết kế riêng cho nó vào thế kỷ 19 bởi Emilio de Fabris. Từ khoảng cách gần, người xem có thể cảm nhận được niềm đam mê của Michelangelo dành cho giải phẫu cơ thể người và sự hiểu biết sâu sắc của ông về cơ thể con người.
Khi ngắm nhìn David, bạn hãy tập trung đến đôi mắt sắc bén với phần đồng tử (vùng trong suốt ở trung tâm, nhìn có màu đen) được chạm khắc rõ nét, các mạch máu căng tràn ở mu bàn tay, đầy căng thẳng. Chiêm ngưỡng đường cong của thân trên đang căng, các cơ đùi ở chân phải co lên.
Các tỷ lệ của một số chi tiết không tuân theo nguyên tắc thông thường trong các tác phẩm của Michelangelo. Đầu của bức tượng lớn bất thường và bàn tay phải cũng rất nổi bật. Những phần phóng đại này có thể do bức tượng ban đầu được dự định đặt trên mái nhà thờ, vì vậy các phần quan trọng cần được nhấn mạnh để có thể nhìn thấy rõ từ bên dưới.
Một cách giải thích khác cho rằng Michelangelo cố tình làm to phần đầu để nhấn mạnh sự tập trung và bàn tay phải để biểu tượng cho hành động có suy xét.
Một lần nữa, mình xin ghi lại những lời bình phẩm nghệ thuật của Giorgio Vasari về sự hoàn hảo tuyệt đối của kiệt tác Phục hưng này, một trong những thứ thu hút hàng triệu khách du lịch tới Florence, du lịch tại Ý:
“Ở đây, ta có thể thấy những đường nét đẹp nhất của đôi chân, các khớp nối của các chi và đường nét thanh thoát của hông thật thần thánh; chưa bao giờ có dáng đứng nào dễ dàng đến vậy, hay bất kỳ sự duyên dáng nào sánh bằng tác phẩm này, hay bàn chân, bàn tay và đầu mà lại hòa hợp như vậy, từng bộ phận liên kết với nhau, trong sự hài hòa, thiết kế và xuất sắc về nghệ thuật.” (Giorgio Vasari, từ “Cuộc đời của những họa sĩ, nhà điêu khắc và kiến trúc sư xuất sắc nhất”).
Nguồn tham khảo thông tin: https://www.accademia.org/explore-museum/artworks/michelangelos-david/
Comments